Đao


Một thanh đao phân làm ngũ vị, gồm Thiên, Địa, Quân, Thần, Sư; cũng như người có Nhân, Nghĩa, Lễ, Trí, Tín vậy.

Lưng đao là Thiên. Lưỡi đao là Địa. Giữa chuôi đao là Quân. Bộ phận che chuôi đao (đao bàn) là Thần. Phần cuối chuôi đao là Sư. Ba tấc về phía mũi đao gọi là Liệu nhận. Tua chỉ đỏ ở đại đao gọi là Xuy phong. Đơn đao phân làm 6 thức là triển, mạt, câu, đoá, khảm, phách. Mũi đao, lưỡi đao hướng ra ngoài là triển, hướng vào trong là mạt, co lại là câu, đưa ngang là đoá, giơ lên quá đầu là khảm, hai tay nắm chuôi đao chặt xuống là phách.

------------------------

Hồn thân kiếm đảm, hào tình vạn thiên, ba đào nộ hải kích quan sơn.
Khí sơn hà, khiếu thiên sơn, cô thân độc lập bạch vân gian, mục nghễ thập phương thân bất hám.
Đao! Trực chỉ cửu thiên!


------------------

 Đao và kiếm:
Một đoạn trích trong Hoạt sắc sinh kiêu:


"
Vưu thái y hé mở nắp rương, Tống Dương chỉ cảm thấy huyết quang bạo hiện, một lúc là dừng! Lại cẩn thận nhìn lại,  trên nền vải đen là một thanh trường đao màu đỏ nằm ngang.

Tạo hình cổ kính uy vũ, thân đao rộng bảy tấc, dài năm thước, chuôi đao dài một thước, thanh đao này so với Vưu thái y cũng không thấp hơn bao nhiêu, chuôi đao màu vàng do chín con rồng quấn quanh mà thành,  cuối chuôi đao đúc hình đầu chim sẻ; thân đao màu máu, trừ màu sắc đặc biệt còn có một chỗ kì quái: trên lưỡi đao đúc hình lân giáp xếp nhiều tầng.


Vưu thái y từ bên cạnh nhắc nhở:

- Đừng chỉ nhìn đao, còn có thanh kiếm kìa.

Tống Dương lúc này mới chú ý đến, bên cạnh thanh đao màu đỏ còn có một thanh trường kiếm, nhưng là thanh đao quá nổi bật cho nên mới sẽ khiến người ta lơ là thanh kiếm này.

Trường kiếm nhìn đi lên không có gì kì lạ, không có một điểm khiến người chú ý, nhưng khi Tống Dương nhìn lâu một lúc sắc mặt lại trở nên kinh hãi. Khi nhìn kỹ thân kiếm dường như mặt nước, thậm chí còn giống như đang chảy chầm chậm, trong lúc hoảng hốt Tống Dương còn không phân biệt rõ nó là một thanh kiếm hay một vũng nước.
 

Ánh đao màu máu, kiếm sắc như nước, dù cho Tống Dương hoàn toàn không biết gì về tiêu chuẩn vũ khí cũng có thể chắc chắn đao kiếm kia đều là thần binh lợi khí.

...

Vưu thái y lúc này mới mở miệng nói:
 - Đây là hai thanh lợi khí chưa từng xuất thế. Kiếm mỏng nhẹ linh động, theo gió mà bay, bởi khí mà động, bản thân nó không có thế  nhưng cùng cùng hoàn cảnh hoàn toàn dung hợp, ngươi muốn dùng nó phải cùng nó một nơi để hòa với hoàn cảnh; đao lại tuyệt đối tương phản, bản thân nó đã có khí thế, hoàn toàn không bị hoàn cảnh ảnh hưởng, đao là đao, thiên địa là thiên địa, đây đó không hề tương đồng, ngươi muốn dùng nó, chính mình cũng phải từ giữa trời đất rút thân. Một đao một kiếm, ngươi chọn một cái."

Tống Dương hai cái đều muốn: 

- Chỉ một cái? Không thể dùng cả hai?

Vưu thái y bật cười, không trực tiếp trả lời, mà là vươn ngón tay chỉ trường kiếm
trong rương :
- Lập thân lập quốc, hành nhân trượng nghĩa, đại đạo lấy kiếm làm đầu, sở dĩ kiếm là vương đạo. Mưa từ trên trời xuống, tươi tốt vạn vật, kiếm ấy tên là Cam Lâm, ý chỉ bình hòa tươi vui. Ngươi muốn học kiếm thì phải thuận thiên mà đi, mang lòng từ bi, danh kiếm không hồn lại có linh, ngươi thuận thiên nó liền thuận ngươi, không rời không bỏ, trăm năm dựa vào nhau.

Nói xong, dừng một lát, ngón tay Vưu thái y chỉ hướng chiến đao màu đỏ:

- Sát phạt vô tình, chẻ núi lấy đường, sát tính do đao mà tới, sở dĩ đao là bá đạo. Long là vua, không người dám trái; sẻ liệng thiên không, tự do tự tại, thanh đao này gọi là Long Tước, ý chỉ tùy tâm tùy ý. Ngươi muốn học đao, thì phải theo đuổi bản tâm. Bảo đao không linh nhưng có hồn, nó là nó mà ngươi là ngươi, đao vĩnh viễn sẽ không phụ thuộc vào ngươi, nhưng nếu ngươi thật sự tiêu dao, nó cũng đạt được đại tự tại, sóng vai đời này, biển máu giương buồm!"
BACK TO TOP