Đứa con của bầu trời


Chim ưng trên đồng cỏ rộng, bay từ nơi thái dương mọc, đôi cánh che lấp bầu trời, bóng rợp phủ mặt đất, sói lang phủ phục, dê vàng sợ run.
Sông dài ơi, vì sao ngươi thấm ướt lông vũ của ưng?
Núi cao ơi, vì sao ngươi ngăn trở đường bay của ưng?
Chớp ơi, vì sao ngươi giật đứt đôi cánh vàng óng ấy?
Bi thương quá đỗi bi thương!
Biển đang gào thét, vùi lấp thảo nguyên.
Núi đang sụp đổ, biến thành bình địa.
Trời xanh vĩnh cửu ơi, sao nỡ gọi người con trai cao ngạo trở về?
BACK TO TOP